Một bê bối tình tiền liên quan đến một nhà sư và người phụ nữ có biệt danh là “Cô Golf” tại Thái Lan đã gây ra một sự chấn động lớn trong dư luận và đặt ra những câu hỏi nghiêm trọng về việc quản lý tài chính tại các ngôi chùa trên toàn quốc. Số liệu mới được công bố vào ngày 13/7 cho thấy tổng số tiền mà các chùa gửi vào tài khoản ngân hàng đã lên tới hơn 11 tỷ USD. Điều này đã làm dấy lên không ít thắc mắc trong công chúng về cách thức quản lý số tiền khổng lồ này.

Ở Thái Lan, các ngôi chùa đóng một vai trò quan trọng trong văn hóa và đời sống tinh thần của người dân. Người Thái thường xuyên cúng dường và quyên góp cho các ngôi chùa như một cách để tích lũy nghiệp lành cho kiếp sau. Tuy nhiên, việc quản lý tài chính tại các ngôi chùa hiện nay còn nhiều lỗ hổng và thiếu minh bạch.
Một nghiên cứu của Viện Nghiên cứu Phát triển Thái Lan (TDRI) chỉ ra rằng mức quyên góp và cúng dường của các Phật tử cho mỗi ngôi chùa ở nước này lên tới 3,2 triệu baht (tương đương gần 100.000 USD) mỗi năm. Vào năm 2018, tổng số tiền mà người dân Thái Lan quyên góp cho các chùa là khoảng 1,6 tỷ USD. Con số này cho thấy tiềm năng tài chính lớn nhưng cũng đặt ra thách thức về quản lý.
TDRI đã chỉ ra rằng những quy định về quản lý tài chính tại các ngôi chùa hiện nay còn thiếu minh bạch và dễ bị lạm dụng. Các nhà sư tại những ngôi chùa này chủ yếu dựa vào khất thực và tiền cúng dường của các Phật tử, nhưng lại thiếu cơ chế giám sát và kiểm toán độc lập. Điều này tạo ra rủi ro cho việc tham nhũng và rửa tiền, làm suy giảm lòng tin của công chúng vào Phật giáo.
TDRI đã kêu gọi chính phủ thực hiện các biện pháp khẩn cấp nhằm tăng cường minh bạch về tài chính tại các tổ chức tôn giáo và khôi phục niềm tin của công chúng vào công tác quản lý tài chính chùa chiền. Nếu không có cơ chế kiểm soát và giám sát ngân quỹ của các chùa một cách hiệu quả, những bê bối tình tiền như vụ “Cô Golf” sẽ có nguy cơ tái diễn.
Giới chức Thái Lan cũng được cho là thiếu nhân sự có chuyên môn về giám sát tài chính chùa chiền. Năng lực giám sát của Văn phòng Phật giáo Quốc gia (NOB) bị đánh giá là yếu kém. Quyền lực vẫn tập trung trong tay trụ trì và các ngôi chùa thường phản đối những biện pháp cải cách. Điều này cho thấy cần có sự thay đổi trong cách tiếp cận quản lý tài chính tại các tổ chức tôn giáo.
Tóm lại, bê bối tình tiền tại các ngôi chùa Thái Lan đã đặt ra câu hỏi nghiêm trọng về việc quản lý tài chính tại các tổ chức tôn giáo. Việc tăng cường minh bạch và giám sát là cần thiết để khôi phục niềm tin của công chúng và ngăn chặn những bê bối tương tự tái diễn. Quản lý tài chính tốt hơn không chỉ giúp ngăn chặn tham nhũng mà còn góp phần giữ gìn hình ảnh và uy tín của Phật giáo tại Thái Lan.